Thôi Tuần hành động rất nhanh, từ lúc báo cáo lên đến khi Vương Nhiên Tê bị xử quyết chỉ mất ba ngày.
Thôi Tuần từng hỏi Lý Doanh liệu nàng có cần tận mắt chứng kiến Vương Nhiên Tê bị xử tử hay không. Lý Doanh suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu: “Ta hy vọng khi chuyển sinh, lòng mình sẽ thanh thản, không còn mang theo oán hận.”
Vụ án của nàng đã được điều tra rõ ràng, không cần phải để bản thân mãi mắc kẹt trong đêm ở hồ sen đó nữa.
Thôi Tuần gật đầu: “Dù sao Vương Nhiên Tê cũng là phu nhân của một quan viên tam phẩm, lại được Thánh nhân ngự phong là Kim Thành quận phu nhân, hơn nữa không có bằng chứng chứng minh phu quân bà ta, Bùi Quan Nhạc, biết chuyện này. Vì vậy, để giữ thể diện cho Bùi Quan Nhạc, Thái hậu và Thánh nhân sẽ không công khai xử tử Vương Nhiên Tê, mà sẽ bí mật xử tử bà ta tại Sát Sự Thính.”
“Người bà ta giết là ta, ta không cần bà ta phải bị xử tử công khai, chỉ cần bà ta chuộc tội trước ta là đủ.” Lý Doanh ngồi trên nền đất, chân lơ lửng, buông thõng xuống dưới hành lang. Nàng muốn, với thân phận Lý Doanh, cảm nhận hơi ấm của dương gian lần cuối. Ánh chiều tà phủ lên người nàng, thân thể vốn là một quỷ hồn lúc này dường như tỏa ra một vầng sáng vàng ấm áp: “Ta không mong dân chúng vì thương hại ta mà thổi bùng ngọn lửa hận thù đối với Vương Nhiên Tê. Lòng người rất nhỏ, chỉ nên chứa đựng tình yêu đối với thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321885/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.