Đêm Giao Thừa.
Tại điện Lân Đức trong Đại Minh cung, yến tiệc đón giao thừa hằng năm vẫn đang được tổ chức. Tiếng nhạc tấu rộn ràng vang lên, hòa cùng tiếng rượu trao chúc tụng nhau không ngớt, những vũ cơ giáo phường mặc Hồ phục, dáng điệu uyển chuyển đang trình diễn điệu Hồ Toàn Vũ. Khi tốc độ xoay của vũ cơ ngày càng nhanh, tiếng tán thưởng của các đại thần trong yến tiệc càng thêm phần sôi động. Một vị quan trẻ tuổi mặc quan bào đỏ thắm chăm chú dõi mắt theo, đợi đến khi điệu Hồ Toàn kết thúc, hắn mới luyến tiếc gắp một miếng bánh sữa vàng [1] nếm thử. Ăn xong một miếng, hắn chợt nhận ra chỗ ngồi bên cạnh đã trống không, liền không khỏi thốt lên rằng: “Ồ? Thôi Thiếu khanh đi đâu rồi?”
[1] 金乳酥 (Kim nhũ tô) là một loại bánh ngọt nổi tiếng trong ẩm thực truyền thống Trung Quốc, đặc biệt là vào thời cổ đại. Tên gọi của nó có thể được dịch là “bánh sữa vàng giòn”. Đây là một món bánh làm từ các nguyên liệu như bột mì, đường, sữa, và thường được chiên giòn hoặc nướng, tạo ra lớp vỏ vàng óng và giòn rụm. Kim nhũ tô thường có hương vị ngọt ngào, mềm mịn ở bên trong và giòn rụm bên ngoài, rất phổ biến trong các yến tiệc hoàng gia hay trong các dịp lễ hội đặc biệt. Món bánh này tượng trưng cho sự thịnh vượng và may mắn, nên thường được chuẩn bị trong các buổi tiệc trang trọng hoặc vào dịp Tết cổ truyền. Viên quan tứ phẩm ngồi gần đó khẽ cười chế giễu: “Chẳng lẽ Vương Thị lang còn mong Thôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321916/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.