Hôm qua còn là Trạng nguyên lang, hôm nay đã thành tù nhân dưới thềm điện.
Thôi Tuần kháng chỉ ngay tại chỗ, khiến công chúa Tề An mất hết thể diện. Vì tội kháng chỉ, hắn bị tống vào ngục thất của Đại Lý Tự. Ngục tốt rất khâm phục Trạng nguyên lang vì dám đối đầu với công chúa, liền lén khuyên nhủ: “Công chúa Đại Chu xưa nay kiêu ngạo, người mà nàng ta để mắt tới, đừng nói chưa thành thân, ngay cả đã thành thân rồi, thê tử cũng có thể bị ban chết. Chuyện này cũng không phải chưa từng có tiền lệ. Lang quân tuổi trẻ tài cao, hà tất phải chịu tội này? Chi bằng thuận theo công chúa Tề An, làm phò mã của nàng. Huống chi, công chúa Tề An rất có khả năng sẽ là bệ hạ tương lai, đến lúc đó lang quân chẳng những là phò mã mà còn có thể là hoàng phu, chung tay cai quản thiên hạ.”
Thôi Tuần lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của ngài, nhưng phò mã hay hoàng phu, ta đều không màng. Kiếp này, ta chỉ muốn cùng một người nắm tay đến đầu bạc.”
Ngục tốt thở dài: “Nhưng với tính tình của công chúa Tề An, e rằng vị tiểu nương tử mà lang quân muốn nắm tay cả đời ấy, chưa chắc có thể giữ được mạng.”
Ánh mắt Thôi Tuần chợt lạnh đi. Quả thực, Đại Chu phong tục cởi mở, địa vị công chúa cực kỳ tôn quý. Nam nhân được công chúa để mắt tới, có người bị phụ thân, huynh trưởng truy đuổi ngay trên đường đón dâu, có người thì phải chứng kiến cảnh thê tử kết tóc bị ban chết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1718489/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.