Phần 39
Một khoảng lặng giữa căn nhà trọ nhỏ nhoi nóng bức của tôi. Em ngả đầu lên vai nhỏ Hân im lặng. Có lẽ em đang rất buồn. Dù gì đó cũng là mẹ em, bắt em làm một đứa con cãi lời mẹ … đúng là khó xử cho em quá. Nhưng tôi biết em vẫn sẽ không bao giờ hối hận. Mọi việc vẫn ở đó, mẹ em vẫn ở đó … rồi sẽ có ngày em và tôi chứng minh cho tất cả biết rằng không có gì có thể làm thay đổi tình yêu giữa hai đứa được.
– Thôi mọi chuyện chắc cũng ổn rồi. Giờ anh cũng phải về Nha Trang luôn đây. Em chăm sóc cho bé Thy giúp anh nhé
– Dạ anh yên tâm. Mấy bửa nửa em đưa Thy về Nha Trang liền à.
– Ừ. Anh đi ha.
Anh Huy móc điện thoại ra gọi cho một người bạn
– Alo mày chở đồ tau ra trạm xe liền nha. Ừ … tau đi liền. Ok chút gặp.
Rồi anh đi ra ngoài nói với nhỏ Hân.
– Hân em đưa anh ra trạm xe được không. Anh có chuyện muốn nói với em.
– Ủa nảy anh qua đây bằng gì.
– Taxi em.
– Dạ. Giờ anh về Nha Trang hả.
– Ừ thôi trên đường đi nói luôn.
– Dạ.
Anh Huy hổng nói lời nào với em. Chỉ ôm đầu em xoa xoa mấy cái rồi leo lên xe của nhỏ Hân ngồi. Nhỏ Hân đỡ em dựa vào tôi mỉm cười.
– Hân đi ha.
– Ừ. Cảm ơn Hân nha.
– Hì có gì đâu. Gặp sau ha.
– Ờ ờ.
Hai người đó chạy xe đi khuất bóng. Tôi im
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/den-dang-khong-duong/1909210/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.