Phần 38
Một cơn mưa nhỏ đi qua … không lớn nhưng cũng đủ làm những người khách đang ngồi ngoài trời phải di chuyển vào khu có mái che. Sài Gòn luôn có những con mưa bất ngờ như vậy giống như chuyện của em và tôi vậy luôn có những bất ngờ, luôn có những điều không thể tin được diễn ra. Có lẽ nếu mọi chuyện bình thường thì tình cảm của em và tôi có lẽ chắc cũng chỉ bình thương mà thôi … Mưa tạnh … vài vị khách lại quay trở ra ngoài trời để ngồi, tôi cũng rời khỏi suy nghĩ của mình để trở lại với công việc. Cũng muốn điện thoại cho em lắm nhưng lại thôi, có lẽ em đang cố gắng nói chuyện với mẹ, gọi vào những lúc thế này không nên chút nào.
Trời tối, tôi vẫn tiếp tục công việc bình thường, kiểm tra đèn các khu, từng ánh đèn sáng lên như đốt thêm một ngọn lửa trong lòng tôi … hồi hộp và lo lắng. Sau khi bật xong đèn khắp quán tôi quay lại chỗ cũ ngồi xuống nghỉ ngơi một tí, mắt hướng ra cổng quán như một thói quen mong chờ em hằng ngày. Những ký ức chợt quay về … những ngày đầu quen nhau … lạnh lùng đến buồn cười … lạnh lùng đến yêu thương. Chẳng thể tin được ngày hôm nay hai con người đều cứng đầu ngang bướng lại đến được với nhau, cũng nhau trải qua những cung bậc của tình yêu, không phải thứ tình cảm đúng cái tuổi mà hai đứa cần có … mà vô tình cuộc sống đã đẩy em và tôi sớm rơi vào thứ tình cảm mà có lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/den-dang-khong-duong/1909212/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.