CHƯƠNG 13
Về đến thành phố B, Quý Gia Hoành chỉ thấy thật thoải mái, đô thị lớn quả nhiên có khác, ngay cả nhân viên bảo vệ cũng lễ phép hơn bên ngoài.
“Quý tiên sinh, anh về rồi.” Cô lễ tân của công ty nở một nụ cười rất chuyên nghiệp cùng chất giọng ngọt ngào chào hỏi.
Quý Gia Hoành tâm tình tốt, hỏi: “Gần đây không có chuyện gì chứ?”
“Mọi thứ đều ổn.” Lại sực nhớ, “À, có một vị tiểu thư họ Phương đến tìm anh.”
“Họ Phương?” Quý Gia Hoành vắt óc nghĩ, không nhớ ra mình có quen người nào họ Phương. Đi thêm hai bước, Quý Gia Hoành linh quang chợt lóe, cô nàng lần trước dùng túi xách LV nhái ném mình họ Phương thì phải?
Nghĩ đến đây, Quý Gia Hoành quay lại hỏi lễ tân: “Cô ta tới làm gì?”
Lễ tân lại cười ngọt: “Phương tiểu thư nói muốn bắt anh chịu trách nhiệm.”
Quý Gia Hoành hỏi: “Vậy các người nói sao?”
“Chúng tôi nói Quý tiên sinh đã đi công tác, phải một tháng nữa mới về.”
Quý Gia Hoành nga một tiếng: “Rồi sau đó?”
“Sau đó Phương tiểu thư lại tới vài lần.” Thanh âm cô lễ tân càng ngọt hơn, “Cuối cùng Phương tiểu thư để lại lời nhắn cho anh, cô ấy nói…” Lễ tân ngập ngừng.
Quý Gia Hoành thuận miệng hỏi tiếp: “Nói gì?”
Lễ tân lúc này mới nhỏ giọng thuật lại: “Nói anh hãy đợi đấy, cô ấy sẽ cho anh biết tay…”
Không biết có phải là ảo giác của Quý Gia Hoành không, nụ cười của cô lễ tân khi nói câu này, mang theo vẻ hớn hở khi thấy người gặp họa.
“Quý tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-ac-che-ac/356675/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.