Lời cuối sách 1: Ngày mang Lục muội muội đi, đồng thời Mạnh Thính Hà cũng đưa tất cả nữ quyến nhà họ Mạnh rời khỏi. Sau đó dẫn một đạo thiên lôi đánh vào đống củi, mượn thế gió mà thổi mạnh, trong nháy mắt liền vây khốn toàn bộ nhà họ Mạnh vào trong biển lửa. Bảy mươi tám người đều táng thân trong biển lửa. Lục muội muội rời đi không lâu liền ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh lại mới phát hiện mình đã trôi dạt trên biển. Tất cả nữ quyến Mạnh gia đều ở đó, chỉ là không thấy một bóng dáng nam nhân nào. Nhị tỷ đã sớm hạ thuốc, giờ phút này các nữ quyến đều đã ngủ say. Ta nói hết bí mật của Mạnh gia nói cho nàng biết, hiện giờ chúng ta chỉ có thể nương tựa lẫn nhau. "Đối với mẫu thân và thẩm nương mà nói, nam nhân chính là trời của các nàng, nhi tử chính là mệnh của các nàng." "Hiện giờ trời cũng đã sập rồi, mạng cũng không còn, các nàng phải sống thế nào đây?" "Ta nghĩ đi nghĩ lại, không biết nên nói với bọn họ sự thật tàn khốc này như thế nào." Mạnh Thính Hà mở miệng: "Cho dù con nói ra, chẳng lẽ các nàng có thể hiểu sao? Có lẽ các nàng có thể đồng tâm hiệp lực cùng con thiêu chết phu quân của mình, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận nhi tử bị người gi.ết ch.ết." Ta cười khổ: "Hình như con cũng đã hiểu được lựa chọn năm đó của cô cô rồi." Nhị tỷ thở dài: "Bắt đầu lại một lần nữa, có những chuyện ngay từ đầu đã sai, mới từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-nu-nhan-xuat-ma-co-quan/2741817/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.