Có câu, một núi không thể có hai hổ.
Một nhà chỉ có một nữ vương.
Mẹ Bình Phàm hiểu rất rõ đạo lý này, dưới sự bồi dưỡng tận tâm của bà, Bình Phàm thành công trở thành một thục nữ dịu ngoan biết điều nghe lời, cha Bình Phàm cũng như vậy, đều là nô bộc của bà.
Chỉ khác chỗ, Bình Phàm là con trong nhà nên cuộc sống có đãi ngộ tốt hơn một chút. Mà cha Bình Phàm chính là gã sai vặt mua được ở ngoài về, có thể tùy ý đánh đập trục xuất khỏi nhà bất cứ lúc nào, không được có ý kiến.
Trên căn bản, Bình Phàm rất nghe lời mẹ Bình Phàm.
Mẹ Bình Phàm nói, lúc người khác đánh nhau phải nhanh chóng tránh xa, cho nên lúc mới vừa đến nhà trẻ gặp phải mấy bạn nhỏ đánh đập xô xát lẫn nhau, Bình Phàm lập tức hóa thành báo đen phóng như tia chớp chạy lên cây ẩn núp, cuối cùng vẫn phải nhờ vị giáo viên già tự mình bắc thang trèo lên cây ôm cô xuống.
Mẹ Bình Phàm nói, đi học phải ngồi thẳng ngẩng đầu chuyên tâm nghe giảng, cho nên mới vừa lên tiểu học, mỗi lần đi học thân hình nhỏ bé của Bình Phàm đều như bức tượng được điêu khắc tỉ mỉ làm cho ủy viên thư ký thị sát thành phố cảm động đến mức nước mắt rơi như mưa, khen đứa bé này có tương lai, là hạt mầm tốt.
Mẹ Bình Phàm nói, con ngựa lai giống sớm thì chạy không nhanh, làm cô không dám yêu sớm, cho nên sáu năm trung học, ngay cả nhà vệ sinh nam trong trường có hình dạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-xem-mat/1825140/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.