Đối với Bình Phàm mà nói, cuộc sống đợi chờ hôn nhân quả thực giống như Như Ca trong bài hát "Ngày giải phóng là ngày trời nắng" .
Bởi vì kế hoạch sau khi kết hôn liền có con nên sau khi thương nghị với Bình Phàm, Doãn Việt liền chuẩn bị bán căn nhà ban đầu, một lần nữa đổi sang căn nhà hơn trăm mét vuông cách nơi làm việc của Bình Phàm không xa. Tìm người quen, tu sửa lại chuẩn xong, chỉ đợi đến ngày vào ở .
Con gái nha, cũng thích có phòng mới quần áo mới. Mỗi lần Bình Phàm đi dạo phố thấy có đồ trang trí nào đẹp liền mua, vội vàng đến nổi không thể chờ, chạy về đặt trong nhà mới.
Doãn Việt luôn cười cô giống như một đứa bé không biết hiện thực, cái gì cũng mơ mộng.
Nhưng Bình Phàm cảm thấy, vì đây là nơi sau này cùng chung sống với Doãn Việt, nó nhất định phải được chuẩn bị chu đáo.
Đầu mùa xuân, băng tuyết đã tan, vạn vật hồi sinh, toàn bộ đều là điềm tốt, mọi chuyện vẫn tiến hành thông thuận đến lạ lùng, giống như ông trời đem toàn bộ lực lượng giúp bọn họ hoàn thành. Mua dụng cụ thì rút thăm trúng cái giá để dụng cụ tám ngàn, mua tủ lạnh còn rút được máy giặt, ngay cả đi siêu thị mua một xấp giấy cũng rút trúng một hộp băng vệ sinh không gian bảy độ.
Vẫn là dùng ban đêm.
Đủ loại – chuyện gì cũng tốt làm cho Bình Phàm từ từ đem cái kiếp kia để ra sau ót, chuyện hôn sự của mình quan trọng hơn.
Bận đến mù mắt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-xem-mat/371851/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.