Ân Lê Đình khác với Lộ Dao, chàng xuất thân Võ Đang, từ nhỏ đã được Trương Tam Phong và các vị sư huynh tận tâm dạy dỗ, tuổi tuy nhỏ nhưng kiến thức võ học quả thật không cạn. Đọc lướt qua tâm pháp này một lần liền nhận ra công phu này cực kỳ cao minh, thậm chí không thua gì Võ Đang Cửu Dương công. Sách này hành văn không dài, khiến chàng cao hứng nhất là sách này có một chương riêng là “Phẩm trị thương.” Đọc một lượt, Ân Lê Đình cao hứng vô cùng: “Tiểu Dao, tâm pháp này cao minh vô cùng! Tâm pháp phẩm trị thương muội có biết không? Dùng phương pháp ghi trong này, huynh có thể giúp muội hóa giải hàn khí trong kinh mạch.”
Lộ Dao thấy Ân Lê Đình hưng phấn như thế, vô tội chớp chớp mắt, càng đoán chắc đưa tâm pháp này cho Ân Lê Đình là đúng. Chàng liếc vài cái, lĩnh hội phỏng chừng so với mình tự luyện mấy năm còn nhiều hơn, bởi vì thậm chí nàng còn không nhớ trong sách có chữ “phẩm trị thương” gì gì đó không nữa.
Ân Lê Đình thấy Lộ Dao sờ mũi, vẻ mặt vô tội là biết nhất định nàng chưa từng đọc xong sách này. Nhìn bộ dạng lè lưỡi của nàng, mỉm cười sờ đầu nàng, giải thích: “Không hiểu cũng không sao, huynh giải thích cho muội nghe là được, phẩm này rất đơn giản không khó học.” Nói rồi sóng vai ngồi cùng Lộ Dao, để nàng dựa vào vai mình, quấn da cừu kín mít, liền đó bắt đầu đọc từng câu từng chữ giảng giải phương pháp vận hành kinh mạch trong phẩm đó cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-lo-le-hoa/2006212/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.