“Miễn lễ!” Ánh mắt Nam Cung Nguyên Thác lười nhác nhàn nhạt khẽ quét qua trên người nàng, vẫn như cũ thản nhiên mở miệng nói :”Thừa tướng phu nhân thật nhiệt tình, nhị ca, xem ra chuyến đi hôm nay của chúng ta là đến đúng lúc rồi.”
“Không biết nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử thế nào lại đột nhiên muốn đến Lê Hoa Uyến?” Thượng Quan Gìa tuy rằng chột dạ, lại vẫn nỗ lực trấn định, sắc mặt bình tĩnh hỏi ngược lại
“Thượng Quan Gìa, ngươi không biết tội?” Nam Cung Nguyên Thác cùng hoàng huynh liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt đột nhiên thay đổi, khuôn mặt nghiêm nghị quát lạnh một tiếng.
Bất thình lình thay đổi sắc mặt như vậy, thực sự làm cho Thượng Quan Gìa hoảng sợ, bất quá đường đường là một thừa tướng gặp qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn, lại nghĩ đến cái đầu trên cổ, liền giống như cũ bảo trì phần trấn định tự nhiên.
“Lão thần thực không rõ ý tứ của tam hoàng tử! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Thượng Quan Gìa nói chuyện, đồng thời cũng chú ý đến đến vị ma ma trang điểm phụ nhân cùng đồng hành với nhị vị hoàng tử, đáy lòng nhất thời cả kinh.
“Một khi đã như vậy, lời nói gì cũng không cần nói. Cho Thượng Quan đại tiểu thư…. Nghiệm thân!” Cặp mắt đen như hắc diêu (ờ ùm ta cũng ko rõ nó là cái gì) của Nam Cung Nguyên Thác nhàn nhạt sáng lên, lộ ra sắc nhọn ngạo nghễ tuyệt thế.
Nhị hoàng tử Nam Cung Nguyên Liệt đứng một bên từ đầu đến cuối cũng không lên tiếng, ban đầu sắc mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-co-thai-phu-than-phuc-hac-thien-tai-bao-bao/590876/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.