Ánh mắt của Tứ vương gia bỗng nhiên sâu thẳm, Đông Phương Ngữ Phượng có loại xúc động muốn ngất xỉu đi?
Một kích này, khiến nàng bị thương không nhẹ, mà càng làm cho nàng chịu không nổi là, lại bị phế vật này gây thương tích.
“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi tiện nhân này ......”
Nàng ôm ngực, khó khăn nói xong. Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, cũng không tức giận:
“Tiện nhân? Ngay cả ta mà ngươi đều đánh không lại, đó là cái gì? Tiện nhân cũng không bằng?”
Mắng chửi người thì tính là có bản sự gì? Có bản lĩnh, đứng lên tiếp tục đánh?
Những lời này, Đông Phương Ngữ Hinh không nói, nhưng khinh thường trong mắt lại càng rõ ràng.
“Ngươi......”
“Tướng quân phủ này quả nhiên náo nhiệt...... Đông Phương Ngữ Hinh, không nghĩ tới năm năm không thấy, phế vật cũng có thể tu luyện đến nước này?”
Thanh âm trào phúng lại truyền tới, Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu, nhìn hai người đang chậm rãi đi tới, một người là Đậu Chí Văn, một người là Đậu Chí Kình, không nghĩ tới thế nhưng hai người bọn họ cũng tới tướng quân phủ?
Đậu phủ cùng tướng quân phủ không phải luôn luôn là thủy hỏa bất dung sao?
Vì sao cho tới bây giờ, lại thân thiết thành một nhà?
Người của Đậu phủ, quả nhiên là khí độ tốt a? Thế nhưng có thể cùng tướng quân phủ tiêu tan hiềm khích khi trước?
Đông Phương Ngữ Hinh lạnh lùng cười, nhẹ giọng nói:
“May mắn mà thôi......”
“Nhưng mà Tứ vương phi nói cũng không sai, lúc trước ngươi gả nhầm vào Đậu phủ chúng ta, hôm đó liền khắc chết tướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590668/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.