Edit: voi còi
“Mình không sao......”
Đông Phương Ngữ Hinh cười cười, thở dài:
“Cậu cũng biết tình huống bây giờ của mình, bỗng nhiên biến thành cái dạng này, mình thực không có thói quen đâu?”
Đông Phương Ngữ Hinh xem thân thể của chính mình không tốt như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến, có phải bên trong thân thể là tương thông hay không?
Chính mình ở bên kia, tựa hồ cũng thật......
Suy yếu đâu?
Nhưng mà, bất đồng là, bên kia suy yếu là linh hồn, mà bên này, còn lại là thân thể.
“Ha ha, nhưng không thể sốt ruột a...... Đến đây ngồi xuống, cậu xem mình mang đến cái gì......”
Vu Thiển Thiển không nói lời nào kéo Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xuống, cô mở hộp cơm ra.
“Đây là......”
Mùi, rất thơm.
“Ha ha, cậu đoán xem đoán đoán......”
Vu Thiển Thiển cố ý thần bí, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:
“Có gà mái? Rùa? Còn có cái gì......”
Hai loại này không thể nấu cùng nhau sao?
“Ha ha, cậu chỉ biết gà mái, đây là Bá Vương Biệt Cơ a......”
Bá Vương Biệt Cơ? Tên này hình như có nghe nói qua?
“A...... Đây không phải cho sản phụ vừa sinh bồi bổ thân mình hay sao?”
Đông Phương Ngữ Hinh vã mồ hôi, cô không phải sản phụ a.
“Thôi đi, cậu nghe ai nói? Thứ này, cực kỳ thích hợp bổ thân thể đấy. Cũng không chỉ dành cho sản phụ a......”
Ách, được rồi. Là cô thiếu chút kiến thức.
“Tự tay mình hầm đấy ......”
Vu Thiển Thiển múc ra một bát, đưa cho Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh vừa muốn uống xong, bỗng nhiên nghe được Vu Thiển Thiển nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614001/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.