”Ta. . . . . .”
Thanh âm của Uất Trì Tà Dịch hơi khàn khàn, được rồi, hắn thừa nhận, tại lúc đối mặt Hinh Nhi , luôn có chút không khống chế được bản thân.
“Hinh Nhi, ta. . . . . .”
Ánh mắt u ám, hắn rất muốn thương nàng.
“Cùng nhau tắm?”
Tay dịu dàng cởi y phục không phải là rất dầy đó, Đông Phương Ngữ Hinh biết không ngăn cản được hắn , cũng không nói chuyện.
“Chúng ta phải cố gắng một chút, đám người phụ thân cũng vẫn chờ đấy?”
Lần trước ăn cơm, Uất Trì Tà Tâm và Úy Trì nhu tình có, nhìn bộ dạng vui vẻ của đảo chủ kìa?
Tuy rằng, ông cũng vẫn chưa nghĩ tới để cho Uất Trì Tà Tâm kế thừa vị trí đảo chủ , nhưng. . . . . .
Ông ấy cũng vẫn chờ mong đứa nhỏ của bọn họ .
Người già đều là như vậy, ở trong lòng của bọn họ, con nối dòng là chuyện quan trọng nhất.
“Tà Dịch, ta rất sợ hãi. . . . . .”
Đông Phương Ngữ Hinh biết thân thể mình không thành vấn đề, Uất Trì Tà Dịch cũng không thành vấn đề, bọn họ cũng đã từng có đứa nhỏ, chuyện mang thai này là sớm muộn gì .
“Lo lắng cái gì?” Ôm Đông Phương Ngữ Hinh chìm vào trong nước, may mắn bồn tắm này đủ lớn, bọn họ có thể ngồi vào.
Uất Trì Tà Dịch cầm lấy vải nhỏ, dịu dàng giúp Đông Phương Ngữ Hinh chà lau .
“Ngộ nhỡ chúng ta vẫn là nữ nhi thì sao?”
Đảo chủ muốn nhi tử như vậy , Tà Dịch, tất nhiên cũng muốn có.
Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614226/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.