Lúc bọn họ đi ra, coi như là ngẫu nhiên.
Từ lúc đi ra đến bây giờ, thời gian cũng không nhiều, U Minh vương làm sao có thể biết?
Thậm chí, chạy qua?
Hay là hắn có phương thức càng đặc biệt hay sao?
Cho dù không nhận ra, theo lý thuyết, hắn cũng không nên biết tin tức mới đúng.
“Ta làm cho bọn họ phòng hộ thật tốt một chút......”
Uất Trì Tà Dịch chau mày, hắn lo lắng ý đồ đến đây của U Minh vương không đơn giản như vậy.
“Không, không cần......”
Đông Phương Ngữ Hinh ngăn hắn lại, cười nói:
“Nếu như hắn thật sự muốn làm cái gì, chúng ta phòng bị cũng vô dụng...... Chúng ta tiếp tục bái đường, Tà Dịch, mặc kệ hắn......”
Bỗng nhiên trong lòng nàng có ý tưởng kỳ quái, U Minh vương, có lẽ là đến ngăn cản bọn họ bái đường. (voi: chúng nó bắt tân nương, đổi lại một người khác a, may mà anh nam 9 lại không lên với đồ giả mạo, chứ không thì……)
Tuy rằng, thực hiện như vậy thật không có ý tứ, nhưng......
Nàng không thể nghĩ được ý đồ khác.
Hắn chính là làm cho tâm bọn họ bất an, không thể bái đường.
“Được......”
Mặc dù Uất Trì Tà Dịch có chút không hiểu, nhưng hắn biết Đông Phương Ngữ Hinh tự nhiên có tính toán, cho nên, đầu của hắn thấp xuống, Đông Phương Ngữ Hinh cũng cúi đầu, tiếp tục bái đường.
Đảo chủ xem hai người vẫn tiếp tục, ông cũng cố giả bộ bình tĩnh tiếp xuống.
Đại trưởng lão nhìn đảo chủ, gặp đảo chủ không tỏ vẻ khác, ông tiếp tục hô:
“Phu thê giao bái......”
Đông Phương Ngữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614387/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.