Edit: PDN
Đông Phương Ngữ Hinh cũng cảm thấy thứ này quá khó đối phó. . . . . . Nàng vốn sẽ không là đối thủ.
"Chạy trốn đi. . . . . ."
Tuy rằng, nàng chưa bao giờ từng chạy trốn, nhưng. . . . . .
Lúc này không đi, vậy có thể về sau cũng sẽ không đi được .
"Chuyện này. . . . . ."
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía nữ vương và quốc sư, vội hỏi:
"Nó là ma thú tiến giai, ma thú của ta bảo nhóm người chúng ta chạy trốn. . . . . ."
"Ừ. . . . . . Chúng ta đi về trước. . . . . ."
Nữ vương là người đầu tiên mở miệng, quốc sư cũng không phản đối.
"Các ngươi dẫn theo Hoan Hoan đi trước, ta bọc lót phía sau. . . . . ."
Dù sao nàng không bị thương, mà hai người bọn họ, sức chiến đấu đã không lớn bằng lúc trước .
Hai người gật đầu, lúc này, nhanh chóng rời đi mới là thượng sách. . . . . .
Quốc sư bế Hoan Hoan, mới vừa đi không được vài bước, mặt đất bỗng nhiên nhanh chóng lắc lư lên.
Chuyện này, gần giống như là động đất ở hiện đại, cường độ rung động kia , mọi người dĩ nhiên một bước cũng không di chuyển được.
"A. . . . . ."
Giữa một hồi trời đất quay cuồng, mặt đất nghiêng nhanh chóng , tất cả mọi người lật người theo .
##############################
Khi tỉnh lại lần nữa, bốn phía một vùng tăm tối.
Đông Phương Ngữ Hinh đưa tay sờ sờ, nhưng cũng không nhìn thấy cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614669/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.