Edit: voi còi
“Nữ vương, ta còn là muốn rời đi đây......”
Sắc mặt Đông Phương Ngữ Hinh kiên định nói, nữ vương gật gật đầu:“Có thể......”
Bà tươi cười đối với Đông Phương Ngữ Hinh:“Bổn vương đã đáp ứng ngươi, liền sẽ không đổi ý......”
“Nhưng ta có chút hiếu kỳ, chân của quốc sư là chuyện gì xảy ra?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn chằm chằm vào nữ vương, nàng không nghĩ buông tha biểu cảm trên mặt của nữ vương.
Lời của nàng vừa ra, vài cái tỳ nữ ở đại sảnh đều nins thở một hơi, quả nhiên sắc mặt của nữ vương biến đổi lớn:
“Cút...... Bằng không, đừng trách bổn vương đổi ý......”
Đây...... Cũng là chuyện kiêng dè nhất của nữ vương.
“Hinh Nhi muốn đa tạ nữ vương mấy ngày nay thu lưu, vừa rồi hỏi như vậy, tuy rằng là có điểm mạo muội, nhưng......”
Đông Phương Ngữ Hinh dừng một chút, nàng cũng không còn sợ hãi nữ vương đổi ý, tiếp tục nói:
“Quốc sư đem Tiểu Nhạc Nhạc trả lại Hoan Hoan, Hoan Hoan thật cao hứng, ta là mẫu thân của bé, tự nhiên nên muốn cám ơn quốc sư thật tốt...... Hinh Nhi biết cảm thấy có chút đáng tiếc, nếu như nữ vương để ý, tự nhiên Hinh Nhi sẽ không lắm miệng......”
Nữ vương vẫn không nói chuyện như cũ, miệng gắt gao mím lại, tựa hồ đã cực kì tức giận.
“Hinh Nhi bất tài, tuy rằng võ công không là gì cả...... Nhưng...... Ở bên ngoài, tốt xấu cũng là một luyện đan sư, qua thất giai, đối y thuật cũng ít nhiều biết một chút......”
Luyện đan sư......
Nữ vương vừa nghe, sắc mặt biến đổi lớn, thần sắc của bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614684/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.