edit:..Lam Thiên..
Thạch Lan vội vàng chạy tới, thân thủ thử thử chóp mũi của nàng, chính là nàng chỉ ngất đi thôi, nhưng......
Hô hấp lại rất yếu, cơ hồ như có như không .
“Như vậy không được, Thạch Lan tỷ, chúng ta cho nàng một chút chân khí đi?”
Chưa bao giờ gặp qua có người có thể lực bị cạn kiệt như thế, Tần Cầm bất an nói.
Thạch Lan có chút do dự, nàng khó xử nói:
“nhưng Uất Trì Tà Dịch nói không cần a......”
Trận pháp đã được phá, chiếu theo võ công của nam nhân kia, hẳn là rất nhanh có thể trở về.
Mọi người vô cùng rối rắm, sợ hãi Đông Phương Ngữ Hinh xảy ra chuyện.
Các nàng là tỷ muội, tuy rằng ở chung không lâu, nhưng cũng đã cùng nhau cộng chung hoạn nạn, cũng có cảm tình.
Thời điểm mọi người đang rối rắm, Tà Dịch rốt cục cũng trở về .
Hắn đẩy mọi người ra, một phen ôm lấy Đông Phương Ngữ Hinh, nàng quả nhiên hôn mê .
Thân thủ thử thử mạch đập của nàng, chân khí trong cơ thể đã khô cạn.
“Nàng không có việc gì chứ?”
Thạch Lan lo lắng hỏi, Tà Dịch gật gật đầu, vội vàng nói:
“Chạy nhanh đi tìm cái sơn động......”
Đúng lúc này, Sư vương cũng chạy trở về, trong miệng nó còn đang ngậm một nữ nhân, cả người đầy máu, dị thường chật vật.
Các nàng cơ hồ nhận không ra nữ tử này là ai.
“Kia hiện tại......”
“Sư vương, ngươi tới tìm đi...... Ngươi là ma thú, đối với nơi này, trời sinh mẫn cảm......”
Đây là sự thật, ma thú lấy sơn động làm địa phương tu luyện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614794/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.