Nghe được thanh âm nhỏ vụn mà thống khổ của Triển Thiên Bạch, hai mắt Cao Nam Phong nhất thời sáng lên.
Đến đây đến đây!
Hắn đã nói mà, thuốc của tú bà Túy Hồng lâu đưa tới không có khả năng không hiệu quả.
Cao Nam Phong thích kɦoáı ƈảʍ chinh phục kẻ mạnh, nhất là khi nhìn thấy kẻ mạnh diễn trò cười ở trước mặt hắn, chỉ có thể phủ phục dưới chân hắn, đau khổ cầu xin hắn.
Chỉ nghĩ đến thôi đã cảm thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi!
"Triển Thiên Bạch... Kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi! Ngươi cũng đừng nghĩ muốn chết..." Một tay Cao Nam Phong bóp chặt cổ Triển Thiên Bạch, hơi dùng chút lực ném Triển Thiên Bạch lên trên giường lớn.
Triển Thiên Bạch há lớn miệng, cảm thấy bản thân giống như đang hành tẩu trên sa mạc đã ba ngày ba đêm, miệng lưỡi khô khốc.
Loại cảm giác này...
Ý thức dần thanh tỉnh vài phần, Triển Thiên Bạch ép buộc bản thân dùng ý chí ngoan cường mạnh mẽ mà chống cự, hắn hung hăng cắn môi dưới của mình, cố ý cắn môi đến máu thịt lẫn lộn, vì để cho đau đớn xua tan đi thân thể bất thường của mình, cùng với thứ kì kì quái quái gì đó trong đầu.
Hắn là võ tướng, cho dù có trải qua tra tấn nghiêm khắc cùng ngược đãi đi chăng nữa cũng tuyệt đối không thể tùy tiện chịu khuất phục với kẻ địch!
Đoan Mộc Ly...
Triển Thiên Bạch đột nhiên giật mình, hai tròng mắt trợn trừng.
Hắn đang nghĩ cái gì vậy?!
Hắn vậy mà lại nghĩ tới Đoan Mộc Ly?!
Dưới tình huống như thế này, người đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-tuong-vi-no/1173787/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.