Edit: Mỳ.
Chương 49: Ngang Thấm ở lại nhà Thời Ngạo – Ngang Thấm rũ mắt, hàng mi dài không che giấu được sự mất mát nơi đáy mắt. Anh hỏi bằng giọng trầm: “Thời Việt?” Khoảnh khắc ánh mắt của cả hai chạm nhau, thời gian như ngừng trôi. Thời Ngạo sững sờ đến mức như ngừng thở, đầu ngón tay co lại, trái tim bị hẫng mất đi một nhịp. Sau đó lại như có một tia sét chấn động, niềm hạnh phúc nhảy nhót ở trong tim dần khuếch tán ra khắp nơi, khiến cho cô sững sờ không nói ra thành lời. Thời gian trôi qua, không gian tĩnh mịch đến mức chỉ còn tiếng thở đều của hai người. Cô vội vàng tránh ánh mắt rực lửa của anh, cố gắng ngăn nụ cười đang chực trào ra. Giọng nói cô cố gắng giữ vẻ dửng dưng: “Tại sao tôi phải cho anh một vị trí trong lòng mình chứ? Tôi đâu có thích anh.” Vừa dứt lời, cô vô thức ho nhẹ một tiếng, không nhịn được mà liếc nhìn về phía Ngang Thấm. Ánh sáng mờ nhạt chiếu từ trên xuống, bao phủ bóng dáng tuấn tú của anh. Ngang Thấm mím môi, vẻ mặt nghiêm nghị. Dường như có một cơn bão đang dần hình thành trong ánh mắt kia. Thời Ngạo bỗng cảm thấy bối rối. Cô sợ rằng nếu cứ tiếp tục nhìn như vậy, nhịp tim loạn xạ của mình sẽ bị phát hiện mất. Thế nên, cô vội vàng cụp mắt xuống, mặt đỏ ửng, quay người bước nhanh về phía phòng khách. Cô vừa vô thức vuốt lại mái tóc xõa bên tai, vừa lẩm bẩm: “Ôi, thật là mệt quá đi mất!” Ngang Thấm chậm rãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864636/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.