Edit: Mỳ.
Chương 22: Lúc cùng Ngang Thấm lấy đá, vừa xoay người lại thì chạm phải mắt nhau: “Tôi nói cho anh biết, không phải là tôi cố ý làm bánh mỳ cho anh đâu đấy. Anh đừng có nghĩ quá nhiều!” Sáng sớm tinh mơ, một tia nắng ấm áp khẽ len lói qua ô cửa sổ, chiếu thẳng lên người con gái đang ngủ say trên chiếc giường đất. Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Thời Ngạo mở hai mắt lười biếng. Cô giơ tay vò mái tóc rối bù trên đầu, vươn vai ngáp dài một tiếng. Thời Ngạo loáng thoáng nghe thấy được giọng nói trầm ấm quen thuộc của ai kia. Cô ngẩn người, sau đó vội vàng ngồi bật dậy khỏi giường. Thời Ngạo mặc áo khoác trắng, dụi đôi mắt vẫn còn chưa tỉnh, đứng ở cửa nhìn ra sân. Quả nhiên, người đó chẳng ai khác ngoài Ngang Thấm. Anh nghiêng người đứng dưới ánh mặt trời, những tia nắng ấm áp chiếu sáng dáng người cao ráo mà thẳng tắp kia, làm lộ rõ cảm giác lạnh lùng và xa cách. Tha Á đang đứng nói chuyện với Ngang Thấm, vừa nhìn thấy Thời Ngạo, bả mỉm cười vẫy tay: “Ngang Thấm muốn đi lấy đá, con có muốn đi chung với thằng bé không?” Cô vờ liếc sang nhìn người đàn ông đang đứng dưới ánh mặt trời bên cạnh, khẽ chớp mắt. Thời Ngạo dời tầm mắt sang hướng khác, hắng giọng, thản nhiên đáp: “Xon không đi đâu ạ.” “Ơ, không đi thật à?” Tha Á tiếc nuối nhìn Ngang Thấm: “Dì còn cho là Thời Ngạo sẽ thích cơ đấy!” Đôi mắt của anh hơi nheo lại liếc nhìn Thời Ngạo đứng cách mình không xa.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864663/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.