Chương 2: Xấu hổ trước mặt Ngang Thấm – “Moá!” Thời Ngạo bực bội chửi bậy một câu, cảm thấy bản thân mình vừa xui xẻo lại còn mất mặt, chỉ biết ngồi bệt trên mặt đất mà không đứng dậy. Sau khi nói chuyện với Tha Á xong, Thời Ngạo cầm theo máy ảnh đi về hướng Bắc. Con sông Y Mẫn(1) uốn lượn mà cô đã nhìn thấy từ xa trên máy bay, nay lại đang nằm lặng lẽ trên thảo nguyên, xuýt chút nữa là đóng băng. Thời Ngạo đứng bên bờ sông. Cô điều chỉnh lại thông số máy ảnh, nghiêng về phía dòng sông chụp vài tâm. Kế đến Thời Ngạo quay người lại, ống kính nhắm vào hướng nhà của Đức Bố. Những ngôi nhà nằm rải rác trên đồng cỏ bát ngát, tuy gọi là hàng xóm nhưng lại cách nhau gần cả trăm mét. Chỉ có một căn nhà nhỏ nằm cạnh gian nhà chính của Đức Bố, cô nhớ là Ngang Thấm vừa mới đi về hướng đó. Ống kính của Thời Ngạo dần chuyển từ nhà Đức Bố sang phía căn nhà trệt nhỏ bên cạnh. Vừa nãy khi cô đi ngang qua, chẳng có ai bên trong đó cả. Vậy mà giờ đây nhìn, lại thấy có hai con chó săn đang ngồi đó, một đen một trắng. Mà chủ nhân của bọn nó, Ngang Thấm, lúc này cũng đang đứng, tay cầm bịch thịt khô, thỉnh thoảng đưa cho bọn nó ăn. Thời Ngạo vô thức điều chỉnh lại tiêu điểm, vô tình nhìn rõ được nét mặt thờ ơ của Ngang Thấm. Anh vẫn luôn giữ cái tính như không quan tâm đến sự đời như thế. Thời Ngạo tưởng tượng đến hình ảnh anh lạc lõng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864691/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.