Bách Hoa Yến đã sớm định ra thời gian tổ chức vào giờ Mùi canh ba ngày hôm nay, do chính Hiền phi nương nương đích thân triệu Khâm Thiên Giám để chọn giờ lành.
Vì vậy, mười hai vị tú nữ được tuyển chọn từ khắp nơi đã đồng loạt tiến vào Tần Vương phủ vào buổi trưa. Hiện tại, tất cả đều tạm thời an trí tại Tây Uyển, dọc theo hành lang dài của Mậu Ngọc Hiên bên hồ thủy tạ.
Người nào cũng thanh tú rạng ngời, mỗi người một dáng vẻ, cao thấp, đầy đặn hay mảnh mai, tựa muôn hồng nghìn tía khoe sắc giữa trời xuân. Dẫu không sánh bằng tiểu thư danh gia vọng tộc kinh thành, nhưng tất cả đều là những cô nương đoan trang trong sạch, khí chất thanh tao, dịu dàng như gió xuân phảng phất.
Từ đằng xa, Hiền phi lặng lẽ quan sát, trên gương mặt hiền hòa nở một nụ cười dịu dàng.
Xuất thân từ một gia tộc hàn môn nhỏ bé, bà đã từng trải qua những năm tháng cơ hàn, khổ cực hơn người. Thế nhưng hơn hai mươi năm qua, cuộc sống an ổn, vinh hoa phú quý đã sớm khiến bà mãn nguyện. Bà không dám tham vọng quá nhiều, chỉ duy nhất một tâm niệm luôn khắc sâu trong lòng, hy vọng nhi tử có thể thuận lợi bình an.
"Đến giờ chưa?" Hiền phi khẽ nghiêng đầu, nhẹ giọng hỏi.
"Hồi bẩm nương nương, giờ Mùi sáu khắc."
Người đáp lời không phải cung tỳ của Hiền phi, mà là Thanh Hà huyện chúa—Lục Vãn Ý.
Lục Vãn Ý là đích nữ duy nhất còn sót lại của chính chi An Tây Lục thị. Năm nay nàng vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-sat-phong-ly-thoai/2701894/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.