Trong tiếng ồ lên, có người kinh hô: "Xiêm y! Xiêm y trôi đi!"
Mọi người vội vàng quay đầu, thấy có người mải mê xem náo nhiệt không để ý, bất tri bất giác buông lỏng tay, một kiện xiêm y bị nước cuốn đi, trôi xuống hạ du.
Người phụ nữ đó gấp thẳng giơ chân, nhìn dòng sông ngoắc kêu: "Xiêm y! Trở về!"
Đáng tiếc xiêm y không phải gà chó hiểu tiếng người mà quay đầu. Nó như cũ trôi theo dòng nước, không hề quyến luyến chủ nhân.
Có người nói xuống sông vớt, kẻ nói đi về phía trước ngăn lại, loạn thất bát tao. Viễn Minh và Viễn Thanh huynh muội thấy cười ngửa tới ngửa lui.
May mắn hạ du có một người đi tới, khiêng một bộ lưới đánh cá, nhìn thấy tình hình này, đem sào trúc dài đưa ngang mặt sông một cái, cuối cùng vớt được xiêm y, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.
Đợi hòa hoãn lại quay đầu nhìn, Đỗ Quyên sớm dắt 2 đứa nhỏ đi.
Hoàng đại nương vẫn khó chịu, hùng hùng hổ hổ không ngừng.
Đáng tiếc không có đối tượng, dĩ nhiên không náo nhiệt bằng lúc trước.
Lại nói Đỗ Quyên, lúc mọi người lo vớt xiêm y đã cùng Nhị Ny rời đi.
Bởi nhà Nhị Ny ở lối khác, hai người chia tay.
Nhị Ny nhìn Đỗ Quyên, lo lắng nói: "Đỗ Quyên, ngươi đừng nóng giận..."
Đỗ Quyên lắc đầu cười nói: "Ngươi thấy ta tức giận sao? Yên tâm đi, ta rất khỏe mạnh. Đêm nay nếu có rãnh rỗi, ta còn đi xem các ngươi mò cá."
Ngẫm nghĩ lại nhanh chóng hỏi: "Ngươi có ngại ta vướng bận hay không?"
Nhị Ny
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060536/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.