Trầm tri phủ phía trên, các thư sinh bên dưới đều phát hiện, nhuệ khí thiếu niên Đỗ Quyên đã trở lại.
Dù mặc nữ trang, khí thế như cũ không thay đổi!
Dù giờ phút này đang quỳ, cũng phảng phất như từ trên cao nhìn xuống!
Hoàng Nguyên và Lâm Xuân đều khinh miệt nhìn Diêu Kim Quý.
Bên ngoài công đường, chẳng biết Nhậm Tam Hòa tới từ lúc nào.
Nghe lời này, đáy mắt bùng ra mũi nhọn, khí thế cả người cũng đột nhiên mạnh mẽ theo.
Đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của Đỗ Quyên, mặt Diêu Kim Quý xám như tro tàn, tin tưởng bị đánh tan, suy nghĩ hỗn loạn, run rẩy nói không ra lời.
Cảnh phu tử quát to: "Hoàng Đỗ Quyên lớn mật, dám coi rẻ mệnh quan triều đình?"
Đỗ Quyên nói: "Phu tử, dân nữ nói là Diêu Kim Quý của 5 năm trước, chẳng lẽ phu tử cảm thấy hắn tự tiện xông vào khuê phòng của ta là phẩm tính cao thượng? Hắn cáo trạng cậu ruột là đại hiếu?"
Cảnh phu tử nào dám gật đầu, nếu là như vậy, thanh danh nhiều năm của hắn bị hủy hoại trong chốc lát.
Nhưng hắn không muón buông tha Đỗ Quyên, bởi vậy trầm giọng nói: "Vậy ngươi cũng không nên dùng đương triều tể phụ nói. Đây cũng là coi rẻ mệnh quan triều đình!"
Hắn xảo diệu đem đối tượng Đỗ Quyên nối đổi thành nói về quan viên.
Đỗ Quyên lại hỏi: "Trong lịch sử không phải cũng có thật nhiều quan viên gian nịnh sao? Người giả dối âm hiểm như Diêu Kim Quý vậy, nếu không thể thanh trừ, một khi đắc chí, trèo lên địa vị cao cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060651/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.