Hòe Hoa khóc nói: “Đỗ Quyên, ngươi không trách ta, ta cũng rất sợ... Tiểu Liên như vậy, ngươi lại bị nương nàng mắng, Bát Cân lại nói như vậy, sau này... làm thế nào?”
Đám người Quế Hương trầm mặc, đều nhìn về phía Đỗ Quyên, vì nàng lo lắng.
Hoàng Tước Nhi phiền lòng thay muội muội, sầm mặt nhìn Hòe Hoa nói: “Đừng nói nữa!”
Hòe Hoa sợ tới mức ngừng khóc, lại không nhịn được, cắn môi chết nghẹn.
Mọi người nhìn nhau, không dám lên tiếng.
Chỉ có Quế Hương khẽ giọng an ủi Đỗ Quyên nói: “Đỗ Quyên, ngươi đừng lo lắng...”
“Ta không lo lắng chút nào.” Đỗ Quyên ngắt lời nàng, cười nói, “Ta không làm gì cả, vì sao phải lo lắng? Bởi vì Bát Cân nói ra những lời này? Hừ, hắn là loại người gì, hôm nay mọi người đều nhìn thấy, cứ như chó điên cắn loạn. Nếu ta nổi giận lo lắng, đó không phải tự trừng phạt chính mình sao? Vậy cũng quá điên rồi.”
Nhị Ny vỗ tay nói: “Ai nha Đỗ Quyên, ngươi thật không sai! Nên như vậy.”
Những người khác nghe nói hơi giật mình, cảm thấy đây không phải là biểu hiện con gái nên có. Dù Đỗ Quyên không khóc rống như Hòe Hoa, cũng nên trốn trong phòng len lén khóc mới đúng.
Hòe Hoa đặc biệt kinh dị: mình sợ như vậy, Đỗ Quyên lại như không có sao, chính khí chính là như vậy?
Chỉ thấy Đỗ Quyên cười híp mắt nói: “Có phải thấy ta đặc kiên cường dũng cảm phải không? Các ngươi không cần quá sùng bái ta, cũng đừng quá khen ta, ta sẽ ngượng ngùng đó.”
Mọi người nhất thời cười rộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060767/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.