Đại mợ Lâm Xuân thấy khuê nữ bị người chèn ép như vậy, mắng: "Nha đầu chế tiệt, cho ngươi lắm miệng. Cô cô ngươi không ngại tiêu phí, ngươi lo lắng làm cái gì?"
Tiểu Phương xấu hổ muốn tìm cái lỗ để chui vào, khóc nói: "Ta chỉ nói một câu, nàng liền không buông tha người. Các ngươi không nghe thấy nàng mắng ta, nói ta còn chưa vào cửa Lâm gia đã muốn đương gia, còn nói ta không biết có phúc khí vào cửa được không. Nương, ngươi nói đi, ta có thể không giận sao?"
Nói xong, bụm mặt khóc chạy ra ngoài.
Tại cửa viện gặp đám người Thu Sinh, càng thêm xấu hổ, vẫn chạy về Đông sương Lâm gia, ngã xuống giường khóc rống.
Đám người Thu Sinh sắp kết thúc công việc. Bởi nghe nói bên này cãi nhau, các thiếu niên sao có thể chịu được, tự nhiên muốn đuổi tới xem đến tột cùng là chuyện gì. Nếu là đám phụ nữ cãi nhau, bọn họ còn có khả năng không để ý tới. Đám con gái cãi nhau, bọn họ rất hứng thú.
Quả nhiên đến đã nghe tin tức này, đồng loạt nhìn về phía Thu Sinh.
Thu Sinh đen mặt.
Trong viện, đại mợ tức giận đến cả người phát run, trừng chết Thanh Hà.
Vợ Đại Mãnh cũng trầm mặt, trách cứ nhìn Thanh Hà.
Xưa nay Thanh Hà rất sợ đại bá nương, sợ tới mức vội trốn ra sau lưng Quế Hương.
Ngẫm lại lại không chịu nhận thua, nhô đầu ra kêu lên: "Nàng cũng nói ta, nàng còn mắng người. Nàng mắng Hòe Hoa si tâm vọng tưởng, còn nói Xuân Sinh ca ca đã giúp nàng làm đồ chơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-duyen/2060788/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.