Không biết đã bao lâu rồi.
Hai tên cai ngục đi vào sau khi Bùi Tranh rời đi, liền nhìn thấy Kỳ Trường Ức nằm trên mặt đất, ánh mắt trống rỗng không có tiêu cự.
Mặt đất có chút lộn xộn.
Họ vội vàng dọn dẹp phòng giam, trói lại người lại giá treo, môi của tiểu nhân nhi lại bị rách, vết thương cũ lại chồng thêm vết thương mới chưa kịp lành.
Một tên cai ngục bưng nước lên đút cho hắn, Kỳ Trường Ức động đậy, uống mấy hớp như khát nước vô cùng, cổ họng động hai lần, nhẹ giọng nói: "Đa tạ."
Sau đó không có động tĩnh nữa.
Hai tên cai ngục thở dài, liếc nhau rồi đi ra khỏi cửa.
Phòng giam đột nhiên yên tĩnh trở lại, cổ tay bị trói đã chảy máu, hai móng tay trên bàn tay trắng nõn đã gãy.
Thỉnh thoảng, có vài tiếng rê.n rỉ đau đớn không thể chịu nổi từ các phòng giam khác xung quanh.
"Điện hạ... ngài... còn tỉnh?"
Một giọng hỏi thăm yếu ớt, gần như không thể nghe được phát ra từ nơi tối tăm đối diện.
Kỳ Trường Ức cúi đầu không nhúc nhích.
Những người bên kia cũng không bỏ cuộc, bọn họ không ngừng kêu lên: "Điện hạ... Điện hạ..."
Tiểu nhân nhi giống như cuối cùng đã có được chút sức lực, hơi ngẩng đầu lên.
Bóng đen di chuyển bên ngoài, khuôn mặt dần xuất hiện trong ánh sáng lờ mờ của ngục giam.
Là tiểu nha hoàn bị chặt chân.
Ánh mắt Kỳ Trường Ức nhìn xuống chân dưới bắt đầu mưng mủ của cô, cô quay đầu lại, lặng lẽ nôn khan mấy lần.
Tiểu nha hoàn hôn mê mấy ngày nay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-khuynh-thanh/2779714/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.