Trong tiểu lâu ở hậu viên phủ Thừa tướng.
Trăng treo cao, ngoài cửa gió lạnh gào thét.
Tiểu nhân nhi nằm yên lặng trên giường, đôi mắt hé mở, nhưng dường như vẫn đang ngủ, ánh mắt không có tiêu cự.
Vét máu trên người đều đã được lau rửa sạch sẽ, vết thương trên trán đã ngừng chảy máu và được băng bó, ngọn lửa bên trong cháy hừng hực, thân mình cũng trở nên ấm áp.
Nhưng cả người hắn giống như tảng băng, không có một chút hơi ấm nào.
Bùi Tranh cầm trong tay một chiếc khăn tay, nhúng vào nước nóng, nhẹ nhàng lau mặt, hết lần này đến lần khác, vô cùng ẩn nhẫn.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Thừa Phong đẩy cửa đi vào, ghé vào tai Bùi Tranh thì thầm gì đó.
Bùi Tranh phất tay hắn liền xuống, sau đó tiếp tục lau mặt cho tiểu nhân nhi, cẩn thận lau tay, sau đó ném chiếc khăn tay sang một bên.
"Trán còn đau không?" Bùi Tranh thấp giọng hỏi.
Kỳ Trường Ức không nhìn hắn, cũng không trả lời, giống như không nghe thấy hắn nói.
Bùi Tranh không giận, giúp hắn ngồi dậy.
"Ngươi buồn ngủ không? Nếu không buồn ngủ, ta dẫn ngươi đi gặp người."
Kỳ Trường Ức ngồi đó, hơi cúi đầu, không đáp.
Bùi Tranh vén áo choàng lên, quấn hắn lại, sau đó ôm hắn đi ra khỏi tiểu lâu.
—— đi đến mật lao trong phủ thừa tướng, Kỳ Trường Ức rốt cuộc thấy nơi này cũng cảm thấy hoảng sợ, nao núng.
Bùi Tranh nhận ra điều đó, ôm hắn chặt hơn, cúi đầu để an ủi hắn.
"Đừng sợ, đừng sợ, ta không muốn nhốt ngươi."
Hai người bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-khuynh-thanh/2779736/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.