Hệ thống nghe được tiếng lòng của Thẩm Yến, đang đợi hỏi thì Thẩm Yến đã đến tiền sảnh.
Người trong tiền sảnh đều đã đến đông đủ.
Thẩm Húc và Hách Liên Nhu ngồi chủ vị, Thẩm Tiểu Bảo ngồi dưới Hách Liên Nhu, Thẩm Thiên Dục và Thẩm Húc để trống một chỗ, rõ ràng là để lại cho Thẩm Yến.
Mà mẫu thân của Thẩm Thiên Dục là Mai di nương là thiếp thất cho nên chỉ có thể đứng không thể lên bàn.
Ngày thường bà sẽ không xuất hiện ở yến tiệc, chẳng qua hôm nay Thẩm Yến về nhà, cho nên bà liền đi ra lộ mặt.
Thẩm Yến đối với bà rất cung kính, khẽ gật đầu gọi một tiếng "di nương". Mai di nương được sủng mà kinh sợ, liên tục gật đầu đáp lại. Sau khi gặp mặt xong Thẩm Húc vẫy tay bảo bà lui xuống.
Thẩm Thiên Dục đứng dậy tiễn bà đến cửa, sau đó mới trở lại bàn ăn theo lời thúc giục của Mai di nương.
Thẩm Tiểu Bảo đã bắt đầu giục Thẩm Húc: "Cha, cha mau động đũa, con sắp chết đói rồi.”
Thẩm Húc tính tình trong nhà khá ôn hòa, đối với con cái cũng luôn rộng lượng, nên hồi nhỏ Thẩm Yến cũng có phần vô pháp vô thiên, bây giờ Thẩm Tiểu Bảo cũng vậy.
Ngược lại Hách Liên Nhu lạnh mặt: "Đã quên quy củ học rồi sao?”
Thẩm Tiểu Bảo liền ỉu xìu không nói nữa, chỉ bĩu môi.
"Được rồi, được rồi, thằng bé còn nhỏ, đừng trách nó mãi." Thẩm Húc cầm đũa lên, gắp một miếng thức ăn, Thẩm Tiểu Bảo lập tức cầm đũa theo. Ngoại trừ Hách Liên Nhu không nói nhiều, bữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752951/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.