Con người sẽ làm gì vào ngày cuối cùng của cuộc đời?
Thẩm Yến không biết nên làm gì, y bị nỗi buồn ly biệt to lớn bao trùm, khi còn trẻ luôn nói chết có gì đáng sợ, giờ phút này mới biết sinh mệnh trân quý đến nhường nào, khiến người ta lưu luyến đến vậy.
Thẩm Yến lấy ra một phong thư giao cho Lưu công công: "Đợi đến cơ hội thích hợp thì đưa cho Vân Dực xem."
Lưu công công ngơ ngác: "Cơ hội thích hợp nào?"
Thẩm Yến cười cười: "Cơ hội đến, ngươi tự khắc sẽ biết."
Lưu công công không hiểu nhưng cũng cất thư đi, công tử và Vương gia nhà ông thần thần bí bí cũng không phải chuyện một hai ngày, ông cứ nghe theo phân phó là được.
Tiêu Triệt cầm một bộ trường bào màu đỏ thẫm đi vào, quỳ xuống trước mặt Thẩm Yến thay cho y.
Thẩm Yến bị màu đỏ kia làm lóa mắt, nhỏ giọng nói: "Đây là làm gì?"
"Thành hôn." Tiêu Triệt ngước mắt nhìn y, ánh mắt dịu dàng:"Hôm nay thành hôn có được không, ta đã chuẩn bị rất lâu rồi."
"Thành hôn?" Thẩm Yến lẩm bẩm:"Thành hôn à..."
Tiêu Triệt không định nghe câu trả lời của Thẩm Yến, tự mình thay y phục cho y rồi cũng thay cho mình.
Hỉ phục màu đỏ thẫm rất vừa vặn, tôn lên vẻ tuấn tú cao ngất của hai người. Lưu công công nhìn đôi trai tài trai sắc, có một câu không biết nên nói hay không, cuối cùng lại nuốt xuống.
Thôi vậy, vội vàng thì vội vàng đi.
Lưu công công vội vàng muốn ra ngoài bố trí một phen, dù sao thành hôn cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2753053/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.