Mới chỉ một đêm không về, mà cứ như bước vào căn nhà cũ kỹ, trong phòng thoang thoảng mùi mốc khó nhận ra, lẫn với mùi khô khốc của cát vệ sinh mèo.
Mèo con meo meo lăn tới, cọ cọ vào ống quần của Nguyễn Nguyễn, ngẩng khuôn mặt tròn xoe nhìn nàng.
Nàng đặt túi xuống, ngồi xổm xuống trêu mèo một lúc, lại nhìn vào bát thức ăn của chúng, ừm, ăn sạch bong đến nỗi còn sạch hơn cả mặt mèo.
Nguyễn Nguyễn xách túi thức ăn đổ thêm, trong tiếng lạo xạo, muốn gọi điện cho Thi Nhiên.
Rất ngại ngùng mà nói, thật ra trên taxi, thậm chí lúc xuống thang máy, nàng đã muốn gọi rồi, luôn cảm thấy với Thi Nhiên vẫn còn lời chưa nói hết, hoặc là hỏi xem Thi Nhiên có gì muốn dặn dò nàng không.
Nguyễn Nguyễn kéo rèm cửa sổ cho nắng chiếu vào, ngồi xuống giường, gửi tin nhắn thoại cho Thi Nhiên.
"Thi Nhiên." Lần này nàng lên tiếng trước, dịu dàng gọi người đối diện
"Ừm?"
"Em đang dọn quần áo, chợt nhớ ra quên hỏi chị, em phải ở mấy ngày nhỉ?" Nguyễn Nguyễn nhỏ giọng nói, ngón tay cào cào ga giường, nhịp tim cào xé cảm xúc. Nàng lại bắt đầu dùng chút tâm cơ với Thi Nhiên rồi, giống như chú mèo con nhẹ nhàng đẩy quả bóng đồ chơi về phía tay Thi Nhiên.
Thi Nhiên duỗi ngón trỏ ấn quả bóng đồ chơi.
"Em khi nào vào đoàn phim?"
"Em phía sau chưa có lịch quay, bởi vì, vẫn chưa đi casting." Nguyễn Nguyễn đáp.
Thi Nhiên ngừng hai giây: "Ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-tho-that-tieu-hoang-thuc/2860144/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.