Đèn phòng khách không sáng, vậy mà Thi Nhiên vẫn nhìn ra được. Nguyễn Nguyễn dùng lòng bàn tay xoa xoa khóe mắt: "Ừm. Vừa gọi điện thoại với Ngô Mai, cô ấy hỏi có ai chăm sóc em không."
"Em cảm động." Thi Nhiên đi tới, ngồi xuống sofa.
...... Ừm, bị nói như vậy, hình như không còn cảm động lắm.
Nguyễn Nguyễn mỉm cười, quỳ trên thảm, thẳng lưng, đưa một quả quýt cho cô: "Vừa hay định nói với chị chuyện này, em muốn để Mai Mai làm trợ lý của em, có thể trực tiếp nói với Tân Thần không?"
Nàng không hiểu rõ lắm về những điều này, liệu có bị cho là "không có bài mà cứ cố đánh" hay không.
Thi Nhiên gật đầu, công việc của trợ lý tương đối riêng tư, rất nhiều nghệ sĩ đều để người thân bạn bè đảm nhiệm. Thi Nhiên thì khác, trước khi ra mắt cô ấy không có bạn bè nào quá thân thiết.
Nguyễn Nguyễn yên tâm, chăm chú nhìn Thi Nhiên bóc quýt, ngồi quá gần, có những giọt nước nhỏ b*n r*, nàng theo bản năng nheo mắt lại, dáng vẻ này rất giống mèo con chưa tỉnh ngủ, Thi Nhiên không khỏi nhìn đôi cái, động tác bóc quýt mạnh hơn một chút.
Nguyễn Nguyễn phát hiện cô đang trêu mình, rụt cổ ra xa, nằm úp sấp trên sofa ngẩn người một lúc, rồi hỏi Thi Nhiên: "Ngày mai chúng ta làm gì? Chị ở Giang Thành mấy ngày?"
"Ngày mai Đào Tẩm nói sẽ đưa em đến nhà hát xem thử, chị vừa mới nói chuyện với cô ấy trên WeChat, cô ấy nói không chắc em có thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-tho-that-tieu-hoang-thuc/2860154/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.