Kiều Lệ My nghe thấy cha mình nóng vội chạy đến thì cảm thấy lo lắng.
“Có chuyện gì vậy cha?”
“Nhìn đi, bọn họ…bọn họ quá đáng.
Cha luôn coi họ là người thân, tại sao họ lại làm thế chứ.”
Diệp Đông vẫn chưa hiểu chuyện gì, nhìn vào điện thoại của Kiều Lượng Nguyên.
“Quá đáng lắm rồi.”
Đọc xong tin tức kia, Kiều Lệ My như bị rơi xuống chín tầng địa ngục.
Cô còn mặt mũi gặp ai nữa chứ.
Diệp Đông lặng lẽ ra hiệu để anh cùng Thường Thuận ra ngoài, trước khi đi Diệp Đông không quên an ủi hai cha con Kiều Lệ My.
“Anh sẽ đi gặp ông chủ xem có giúp được gì không.
Hai người đừng quá lo lắng, sẽ ổn.”
“Nhưng…có quá…”
Tuy là cũng không còn cách nào nhưng Kiều Lệ My lại khá do dự.
“Không sao, tin anh.”
Nói xong, Diệp Đông cùng Thường Thuận ra ngoài.
Khi vừa lên xe, Diệp Đông tức giận vô cùng.
“Đám người Kiều gia muốn ép chết vợ tôi mà.”
“Điện Vương, chúng ta có thể đè ép tin tức này.”
Nhìn vẻ mặt tức giận của Điện Vương, Thường Thuận nhanh chóng nghĩ ra giải pháp.
“Đè ép có ích gì? Vốn muốn để Lệ My thành chủ tập đoàn MS rạch rõ giới hạn với Kiều gia.
Không ngờ bọn người kia không biết đủ, đuổi cô ấy đi còn bôi nhọ cô ấy.”
Diệp Đông nói xong thì suy nghĩ một chút.
“Tôi nghĩ không cần đè ép chuyện này, cho người tung hết bằng chứng xấu xa của bọn ngời Kiều gia, nhưng để lại đòn chí mạng, không cần diệt tuyệt họ.
Còn về tên Vinh Vỹ kia.
Tôi không tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-vuong-o-re/2305434/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.