Tô Thần Thần ngây ra, thì thào: "...Cũng không thể nói vậy được, An An à, chị bi quan quá, sao lại tự ti thế chứ?"
"Tự ti? Chẳng lẽ nói vậy không đúng sao?" An An ngắt lời Tô Thần Thần: "Tiểu muội à, em mới là người hồn nhiên lạc quan quá đấy."
Tô Thần Thần bực bội cự lại: "Không phải em không thấy bản thân không xứng với anh ta, nhưng có phải yêu để kết hôn đâu, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt không được chắc!"
"Vậy sao." An An thấy Tập Mặc Nhiên cúp máy đi tới thì bèn đáp qua loa, rồi cất tiếng hỏi: "Rốt cuộc hôm nay tới tìm tôi làm gì?"
"Hứ, không có việc gì không được tới tìm chắc?" Tô Thần Thần lắp ba lắp bắp.
An An cười khẩy: "Chả lẽ nghe Lisa nhắc tới, bèn lập tức chạy đến truy hỏi?"
Tô Thần Thần đỏ mặt, cô ta nghe An An tự nói lời hạ thấp bản thân thì hơi an tâm, đoạn làm bộ xấu hổ tới bắt chuyện với Tập Mặc Nhiên.
Hàn huyên đôi câu, An An và Tập Mặc Nhiên tiễn cô ta về, rồi bọn họ đi vào thang máy.
Từ lúc anh nghe điện thoại cho tới lúc Tô Thần Thần ra về, sắc mặt cô vẫn sa sầm lại, khác hẳn vẻ hớn hở như lúc tản bộ ban nãy.
"Để tôi đoán xem cô đang nghĩ gì nhé?"
An An đang thất thần, nghe vậy bèn nhướn mày, lạnh nhạt thốt: "Ăn no rửng mỡ à?"
Tập Mặc Nhiên nhoẻn cười, ôn hoà hỏi: "Chắc đang nghĩ tới chuyện vừa nói với Tô Thần Thần chứ gì?"
"Hử?" An An giật mình, làm bộ bình tĩnh nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien/334654/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.