Không biết từ bao giờ, một người đàn ông hơn ba mươi
tuổi cười rạng rỡ xuất hiện sau lưng Long Thầm Vũ.
Người này chính là Long Thầm Khang.
Sau khi nhìn thấy Long Thầm Khang, hai mắt Long Thầm
Vũ như sắp lồi ra đến nơi, anh ta giả vờ kinh ngạc kêu
lên: “Anh Cả?”
Trình n không nhận ra anh ta, cho nên nhíu mày lại.
“Thật sự là anh rồi anh Cả! Anh trở về từ bao giờ vậy?”
Long Thầm Vũ tỏ ra kinh ngạc vui mừng, vẻ mặt khoa
trương này giống như thật sự vừa mới biết Long Thầm
Khang quay về vậy.
Long Thầm Khang mỉm cười nói: “Vê được một thời gian rồi.
Ba anh em nhà họ Long, Long Thầm Khang Long Thầm
Lãng Long Thầm Vũ. Trong đó sau khi Long Thầm
Khang ra nước ngoài học, đã ở lại nước ngoài, nghe nói
đang làm nghiên cứu khoa học gì đó.
Sau khi nhìn thấy Long Thầm Khang, Long Thầm Vũ kinh
ngạc vui mừng, nhưng anh ta nhanh chóng nghĩ đến
Trình Uyên vẫn còn ở đây, vì vậy chỉ vào Trình Uyên, nói
với Long Thầm Khang: “Anh Cả, chính là anh ta, anh ta
phá hủy nhà họ Long chúng ta!”
Ánh mắt Long Thầm Khang hơi lạnh xuống, nhưng
miệng vẫn lộ ra nụ cười như trước: “Anh biết rồi”
“Anh Cả, anh phải trả thù cho anh Hai và ba!” Long Thâm
Vũ kêu lên.
Long Thầm Khang nhìn thẳng Trình Uyên, nói: “Anh biết
không? Thật ra tôi đã có thể giết anh từ lâu rồi”
Trình Uyên híp mắt: “Đe dọa tôi sao?”
Long Thầm Khang tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cao-phu-quy/920182/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.