“Vì sao?” Long Thầm Lãng nhìn Long Thầm Vũ không
dám tin.
Long Thầm Vũ nhếch môi, vẫn giữ nụ cười cực kỳ khó
dò.
Anh ta không nói chuyện, Long Thâm Lãng càng giận
hơn: “Mày muốn Tập đoàn Long Đảng thì cứ nói, dù hai
chúng tacó đấu cỡ nào cũ \ yên của nhà họ
Long, ao mày lại làm nhữvậy? ì lại muốn huỷ
diệt Long Đảng?”
“Long Đằng?” Long Thầm Vũ cười ha hả: “Trước giờ
chưa từng lọt vào mắt tôi”
“.” Long Thầm Lãng ngớ người.
Ai cũng nói chó sủa không cản người, chó cản người
không sủa, nhưng dường như thế cả mọi người đều
quên còn có một loại chó, chúng nó còn đáng sợ hơn
thế, đó chính là… chó điên.
Một người hận đến cả nhà mình cũng hãm hại, không
phải chó điên thì là gì?
Long Thầm Lãng nhìn em trai mình, đột nhiên thấy
hoảng sợ.
“Mày điên rồi!” Hản ta nói.
Long Thầm Vũ cười càng xán lạn hơn, cũng càng đáng
sợ hơn.
Cùng lúc đó, trong cuộc họp hội đồng quản trị của Tuấn
Phong, các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn đang tranh
cãi gay gắt, rất nhiều doanh nghiệp ở thành phố Tân
Dương đều từ chối tiếp tục hợp tác với Tuấn Phong.
Nguy cơ khó hiểu đang thổi quét cả Tuấn Phong, mà lúc
này, tất cả lãnh đạo cấp cao trong Tuấn Phong cũng đều
nhận ra Tuấn Phong đang nổi bật ở thành phố Tân
Dương lại nghênh đón một thử thách quan trọng.
Vương Tử Yên rất lo lắng nghe mọi người tranh cãi, cũng
không dám ngắt lời bọn họ, vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cao-phu-quy/920183/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.