Trong chớp mắt, thanh đao đã đâm vào cơ thể của Cao Ngọc Chí.Dù đang hôn mê nhưng hình như Cao Ngọc Chí cũng cảm nhận được đau đớn, không khỏi cau mày.Máu từ vết thương nhanh chóng chảy ra, nhuốm đỏ xiêm y của Cao Ngọc Chí.Hơi thở của hắn yếu ớt dần, đến cuối cùng là không còn hô hấp nữa.Chết rồi!Cao Ngọc Chí chết thật rồi!Cao Chiêm Hổ trợn trừng mắt, gân xanh lộ rõ trên mặt.Nhưng dù hắn có phẫn nộ đến thế nào đi nữa, Cao Ngọc Chí cũng đã chết rồi.Đứa con trai mà hắn coi là hy vọng của Cao gia đã chết rồi.Hơn nữa, Cao Ngọc Chí còn bị nghịch tử giết chết, chết ngay trước mặt hắn!Cao Ngọc Thành rút đao ra, hắn bước từng bước về phía Cao Chiêm Hổ, thậm chí trên thân đao vẫn còn có máu đang nhỏ xuống."Cha, đại ca chết rồi, bây giờ ngươi định giết ta bằng bất cứ giá nào hay là vẫn để cho ta chấp chưởng Cao Gia Bảo đây?""Tự ngươi chọn đi."Cao Ngọc Thành ném đao đến trước mặt Cao Chiêm Hổ.Cao Chiêm Hổ run run.Hắn nhìn thanh đao dưới đất rồi lại nhìn Cao Ngọc Thành.Rốt cục, hắn cũng không cầm đao lên.Hổ dữ không ăn thịt con, huống hồ đến bây giờ, hắn cũng chỉ còn lại một đứa con trai là Cao Ngọc Thành.Giết Cao Ngọc Thành thì Cao Gia Bảo phải làm sao đây?Từ đầu tới cuối, thứ quan trọng nhất trong lòng Cao Chiêm Hổ vẫn là Cao Gia Bảo!"Đúng là con trai ngoan của ta! Trước đây ta không nhìn ra ngươi lại có lòng dạ độc ác, giỏi về tâm kế như vậy.""Nhưng như thế cũng tốt, ít nhất là nằm trong tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ngo-tinh-tu-co-so-quyen-phap-bat-dau/219483/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.