Lúc này Tang Lộ ôm hai túi đồ vào nhà: "Hai người, tôi đi tìm hai bộ áo khoác quân đội, còn có một chiếc khăn quàng cổ tam giác và một chiếc mũ bonny, tất cả đều còn mới. Sa mạc đầy gió và cát nên đeo những thứ an toàn này thì tốt hơn."
Á La lấy đeo vào, Kevin nhắc nhở: "Có hai bộ tăng cường tín hiệu có thể tháo rời ở phía bên phải của thiết bị liên lạc. Chúng có thể được cài đặt trên điện thoại vệ tinh tương ứng để giữ liên lạc trên sa mạc."
"Đã hiểu." Á La trả lời ngắn gọn, tách mọi thứ ra một cách gọn gàng.
Chu Dần Khôn thay quần áo đi ra liền nhìn thấy một thân hình mảnh khảnh. Một người tay chân đều gầy ôm hơn chục chai nước trên tay đang cho từng chai một vào hộc đựng găng tay cho hành khách và bốn cửa xe.
Anh bước tới, bàn tay to lớn nắm lấy chiếc cổ trắng như tuyết của cô kéo ra sau, Hạ Hạ giật mình, mấy chai nước suýt chút nữa rơi xuống đất.
Gáy phía sau bị véo nhẹ buộc phải ngước lên, đối mặt với một khuôn mặt đẹp trai.
"Chu Hạ Hạ, đây là công việc của cháu sao? Bận rộn cái gì vậy?"
Người đàn ông mặc áo khoác, kéo khóa lên tận phía trên, trên cổ còn quấn một chiếc khăn hình tam giác ngụy trang, có thể kéo lên che đậy khi gió cát ập đến, hơi che đi đường viền quai hàm, trông anh có vẻ không còn đáng sợ như bình thường.
"Nước có thể cứu mạng trong sa mạc." Hạ Hạ vẫn ôm mấy cái chai nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528135/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.