Lúc hai người đến sân bay thì trời đã sẩm tối.
Hạ Hạ may mắn mua được vé bay tới Moskva lúc 9 giờ tối, cô lo lắng nói tên tiếng Anh của mình rồi xuất trình hộ chiếu giả, cô không chờ đợi được câu hỏi cần thiết như cô tưởng tượng mà thủ tục lại diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Mãi đến khi bước vào sảnh, ngồi trên chiếc ghế cách cổng lên máy bay không xa, cô cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm. Đã gần như cả ngày cô chưa ăn gì nhưng lại không cảm thấy đói chút nào.
Hạ Hạ nhìn cánh cửa lên máy bay đã đóng, màn hình phía trên hiện thông tin chuyến bay.
Vẫn còn một tiếng rưỡi nữa máy bay mới cất cánh, chúng ta sẽ có các chuyến bay nối chuyến ở Bangkok và Dubai, nhưng không cần phải làm thêm bất kỳ thủ tục nào. Sau gần hai mươi giờ bay, dự kiến một giờ chiều mai sẽ hạ cánh.
Thứ chờ đợi cô phía sau sẽ là cái gì? Mờ mịt chờ mong như dâng lên cùng một lúc.
Cô sẽ sống như thế nào ở một đất nước hoàn toàn xa lạ, ở một thành phố mà cô chưa từng đặt chân đến hay sinh sống trước đây? Cô có thể một mình đối mặt với hết thảy mọi thứ, có thể kết giao bạn mới hay không?
Một loạt lo lắng khiến cô gái nhíu mày, nhưng rồi cô lại bình tĩnh lại.
Xa lạ cũng tốt, cô đơn thì cũng vậy, đều cũng không phải là cái gì quá khủng khiếp mà cô hoàn toàn không thể vượt qua nổi.
Trong phòng chờ không có bao nhiêu người, Hạ Hạ ngồi một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528146/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.