Khi Chu Dần Khôn ra khỏi phòng tắm thì đã quá mười hai giờ.
Trong căn phòng rộng lớn, trên giường có một chỗ phình ra mỏng manh, chỉ lộ ra một cái đầu tròn. Giả vờ ngủ thành quen đường quen nẻo luôn rồi.
Người đàn ông chỉ quấn một chiếc khăn tắm, trên người vẫn còn những giọt nước chưa được lau khô, chúng từ từ chảy dọc theo những đường cơ bắp săn chắc đến tận thắt lưng, thấm ướt mép khăn tắm.
Anh nhàn nhã đến gần, tùy ý vén chăn lên: "Chu Hạ Hạ, giả vờ ngủ cũng vô ích, ngồi dậy."
Người trên giường động đậy, hơi thở có chút nặng nề. Chu Dần Khôn cau mày vén tóc cô sang một bên, thấy mặt và cổ của Hạ Hạ đều đỏ bừng, hơi thở nóng hổi.
Anh đưa tay chạm vào trán cô, lại phát sốt.
Bác sĩ do khách sạn sắp xếp vừa đến, Trần Thư Văn và Trần Huyền Sinh cũng đến. Bởi vì là phòng ngủ nên Trần Huyền Sinh không trực tiếp đi vào, Chu Dần Khôn đang bán khỏa thân hút thuốc trong phòng khách, hắn bước tới nói: "Dã man."
Chu Dần Khôn liếc hắn một cái: "Mẹ kiếp, tôi còn chưa bắt đầu đâu."
Lúc đang rót nước, tay Trần Huyền Sinh khựng lại, giống như không tin. Lúc này, bác sĩ bước ra, nói Hạ Hạ bị sốt có lẽ là do chưa thích nghi với khí hậu.
Chuyển đi chỗ khác cũng có thể bị bệnh, Chu Dần Khôn dập điếu thuốc nói: "Bao lâu thì mới khỏe lại?"
"Không thể nói chính xác được, tôi đã truyền dịch cho cô bé rồi. Đây không phải là bệnh gì nghiêm trọng, chỉ là cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528265/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.