Đối với Hàn Kim Văn, Chu Dần Khôn không chút do dự: "Đi thu xếp đi."
"Vâng."
Hạ Hạ ở trong viện dưỡng lão đến tối. Cô tự tay gói ghém đồ đạc của bà ngoại, rồi lại tự mình mang tro cốt của bà về, đem gửi ở chùa Phumi* cùng với tro cốt của mẹ cô.
*Bhumibol Adulyadej
Trên di ảnh bên cạnh cái hũ, hai mẹ con Tát Nha và Tát Mã đều đang mỉm cười, ánh mắt dịu dàng như thể đang nhìn Hạ Hạ rời đi.
A Diệu không có ở đây nên Chu Dần Khôn tự mình lái xe. Người đàn ông hút xong ba điếu thuốc mới thấy cô bước ra khỏi chùa. Trời đã tối, trước khi lên xe, Hạ Hạ không quên quay lại chào vị hòa thượng đã tiễn cô ra ngoài.
Cô mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, người đàn ông dập điếu thuốc nói: "Mọi chuyện xong rồi?"
"Vâng." Cô gật đầu.
Không còn lời nào nữa.
Sau hai giây im lặng, xe khởi động lái về phía biệt thự. Lúc trở lại đã quá mười hai giờ, Hạ Hạ vừa bước vào đã ngửi thấy mùi thơm. Cô vô thức nhìn về phía phòng bếp, lúc này quả nhiên trên bàn có đồ ăn đang bốc khói.
"Hạ Hạ về rồi à." Linda nhẹ nhàng bước tới: "Đói rồi phải không, đi rửa tay, ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi nào."
Thấy Hạ Hạ có chút sửng sốt, Linda vỗ nhẹ vào cánh tay cô nói: "Đi ngủ lúc đói không tốt cho dạ dày, ăn một chút được không?"
Hạ Hạ thật sự không có cảm giác thèm ăn chút nào, nhưng trong mắt Linda lại tràn ngập vẻ quan tâm, còn đặc biệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528278/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.