Trần Thư Văn nhìn thấy cô gái trên ghế sofa thì hơi nhướng đôi mày thanh tú. Trần Huyền Sinh quay người, thấy cô ấy đi xuống, thuận miệng hỏi: "Sao không ngủ thêm chút nữa."
Đêm qua quá muộn, theo thói quen thì cô nàng sẽ ngủ đến chiều.
Trần Thư Văn lười biếng nói: "Không muốn ngủ nữa."
Ánh mắt cô ấy quét qua người Chu Dần Khôn và A Diệu, cuối cùng lại trên người Hạ Hạ: "Thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau."
Chu Dần Khôn cũng nhìn người phụ nữ từ trên lầu đi xuống. Không biết Trần Huyền Sinh dùng thủ đoạn gì, lần này gặp lại, gai nhọn khắp người đại tiểu thư Trần gia đều không thấy tăm hơi, căng thẳng giữa hai anh em cũng hoàn toàn biến mất.
Khi nhìn vào có một cảm giác hài hòa không giải thích được.
Hạ Hạ nhìn thấy Trần Thư Văn chào mình, liền lịch sự đứng dậy, khẽ mỉm cười. Nụ cười giống hệt với nụ cười lần đầu hai người gặp nhau ở Ma Cao.
"Cô bé này phải là khách của tôi." Trần Thư Văn nhìn Trần Huyền Sinh, tự nhiên nói: "Mấy người cứ nói chuyện đi, tôi đưa em gái ta ra ngoài đi dạo."
Thứ Trần Thư Văn muốn làm Trần Huyền Sinh luôn đồng ý. Nhưng liên quan đến Chu Hạ Hạ, tốt nhất là vẫn nên hỏi Chu Dần Khôn trước, dù sao người này rất khó lường, bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt.
Chu Dần Khôn cũng không nghiêm ngặt tới mức như vậy, lười biếng tựa lưng vào ghế sô pha nói: "Đừng để con bé bị cảm."
Nếu không sẽ sốt tới mấy ngày, rất phiền phức.
Trần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528277/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.