*Núi hoàng thổ
Mười giờ tối, trong phòng tập Muay Thái ồn ào, A Diệu lau mồ hôi từ võ đài bước xuống.
Vừa định đi tắm, anh ta đã nghe thấy điện thoại di động rung rung, giật mình lấy ra, nhìn thấy số hiển thị, sau đó ấn nút trả lời: "Anh Khôn?"
"Đến Tiger City."
Sau đó, anh cúp máy.
A Diệu nhìn chằm chằm vào điện thoại hai giây, mặc quần áo bước ra ngoài.
Mười lăm phút sau, A Diệu mở cửa bước vào phòng. Người đàn ông bên trong mặc một chiếc áo sơ mi in họa tiết rộng thùng thình, trên bàn có rượu, trong miệng ngậm điếu thuốc, đang nhắm mắt dựa vào ghế.
"Anh Khôn."
A Diệu nhìn tàn thuốc trên bàn, đoán có lẽ anh đã đến đây từ lâu.
Nghe được thanh âm này, Chu Dần Khôn thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt lên: "Chiều hướng gần nhất thế nào."
Báo cáo cuối cùng mới là ngày hôm qua, hiện tại kỳ thật cũng không có gì để nói. A Diệu suy nghĩ một lúc, nhớ đến cuộc điện thoại sáng nay nhận được: "Côn Sơn hiện đang bị giam ở Ngoã Bang. Lão La nói hắn vẫn khẳng định hắn không có gì giấu giếm."
Chu Dần Khôn cười khinh thường: "Chú Bàn tay Phật thật sự là chưa nhìn thấy quan tài chưa đổ lệ."
"Lão La trong những ngày bị giam cũng đã dùng một số thủ đoạn. Côn Sơn đã sống cuộc đời như một hoàng đế ở Lào nhiều năm như vậy, hắn từ lâu đã không thể chịu đựng được nỗi đau da thịt nữa." A Diệu nói: "Hắn từ đầu đến cuối đều khẳng định mình không có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528283/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.