Sáng sớm, xung quanh rất yên tĩnh. Hạ Hạ nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài, đi về phía sau biệt thự mà cô từng đến lần trước.
Càng đi xa lại càng nghe thấy tiếng chó sủa từ chuồng chó. Sau đó, Hạ Hạ nhìn thấy một người đứng cạnh xích đu nơi cô ngồi lần trước.
Bàn tay cầm tờ giấy siết chặt, cô bước tới, người đàn ông lập tức nhìn sang.
Hạ Hạ đi đến xích đu, vẫn cách hắn hai bước, ánh mắt hai người chạm nhau trong giây lát.
Cuối cùng Ngụy Diên lên tiếng trước: "Vết thương của em thế nào rồi?"
Cô gái nắm chặt tờ giấy, ngơ ngác nhìn hắn. Ngụy Diên cúi đầu xem thứ trong tay cô. Bức thư do hắn viết, chỉ có một câu.
[Em còn nhớ cái xích đu không?]
"Anh..." Hạ Hạ nói: "Anh là Anh A Vĩ phải không?"
Lần đầu nhìn thấy hắn trong nhà hàng, Hạ Hạ đã cảm thấy hắn rất giống anh trai hàng xóm của cô khi cô còn nhỏ. Nhưng Ngụy Diên nhìn thấy cô lại không có phản ứng gì nên cô hơi do dự. Trên bàn ăn cô còn nhìn anh ấy mấy lần, nhưng Ngụy Diên luôn tránh ánh mắt của cô.
Hạ Hạ vốn tưởng rằng do ánh mắt bất lịch sự của cô đã khiến anh khó chịu. Vì vậy cô nghĩ có lẽ trí nhớ của mình mơ hồ nên nhận nhầm người.
Nhưng khi nhìn thấy tờ giấy này và chữ "xích đu" trên đó, trí nhớ vốn mơ hồ của cô bỗng trở nên rõ ràng.
Khi còn nhỏ, cô biết hàng xóm của mình có một người anh trai rất cao, nhưng họ lại chưa bao giờ nói chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528387/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.