Trần Hùng quay người bỏ chạy, Lâm Thành đuổi theo, không ngờ, Trần Hùng vốn đã chạy vào góc lại bị ngã ngửa ra sau, hắn ta bị đá mạnh đến nỗi bật ngửa, đầu đập xuống đất, nhất thời không đứng dậy được.
Ở góc đường, Ngụy Diên và những người khác bước ra.
Chu Dần Khôn hơi nhướng mày.
"Mẹ kiếp, Ngụy Diên, mày muốn chết đúng không?" Trần Hùng nằm trên mặt đất, ngẩng đầu trừng Ngụy Diên.
"Anh Hùng của Đông Hưng nhỉ, vốn dĩ muốn giữ lại cho anh chút thể diện." Nguỵ Diên liếc nhìn người phụ nữ gần như khỏa thân đang co ro trong góc: "Nếu anh thấy ở Đồn Môn không tốt, nhất định phải đến Hòa An làm loạn, đây chẳng phải là đang đánh vào mặt ông Hà sao?"
Hắn đến gần, Trần Hùng lùi lại: "Mày, mày định làm gì? Nếu để chú tao biết chuyện thì cả mày và Hòa An Hội đều phải chấm dứt!"
"Yên tâm, tôi sẽ không giết anh." Ngụy Diên đưa tay ra, Đại Đông phía sau đưa thanh sắt tới: "Nhưng phải dạy cho anh biết thế nào là tuân theo quy tắc trên địa bàn của người khác."
Trần Hùng xoay người bỏ chạy, kết quả lại bị Đại Đông đá lăn trở lại, ngã ngửa xuống đất, Ngụy Diên dẫm lên một chân của hắn.
Thanh sắt đập mạnh xuống.
Trong ngõ hẻm lập tức vang lên những tiếng kêu điên cuồng, Trần Hùng đau đớn đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên, giữa háng hắn ướt đẫm nhớp nháp, dương v*t và tinh hoàn bị một gậy trực tiếp đập nát, trong nháy mắt như mất đi nửa cái mạng.
Thanh sắt lại vung lên hạ xuống,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528388/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.