Chưa đến ba phút, đài liên lạc báo cáo:
"Không ở tầng hai."
"Không ở tầng ba."
Giây tiếp theo, thành viên đội vũ trang nhảy từ mái nhà xuống tầng năm báo cáo: "Không ở tầng năm, nhưng có một phòng thẩm vấn đặc biệt được tìm thấy trên tầng sáu."
Đúng lúc này, có một tiếng tạp âm truyền đến: "Có đúng là có tầng sáu không? Tại sao không có cửa sổ?"
Là giọng nói ngả ngớn và phấn khích của Carl.
Nhìn từ bên ngoài, toàn bộ đồn cảnh sát chỉ có năm tầng. Chỉ sau khi bước vào mới phát hiện ra thực ra là có sáu tầng. Tầng thứ sáu dùng để làm gì không cần nói cũng biết.
Chu Dần Khôn cau mày.
"Không tìm thấy Ba Thái." Tra Sai nói: "Cửa sắt có khả năng chống cháy nổ và chống đạn. Nghe âm thanh thì năm phòng đầu đều có đàn ông canh giữ, hai phòng cuối lại vô cùng im lặng."
Carl rít lên: "Có ai trong số mấy người có thể nói trước cho tao biết, người phụ nữ lão đại cứu là ai không? Anh Khôn thậm chí còn đích thân đến đây, còn Ba Thái là ai, không phải hắn đến tìm chết đấy chứ?"
"Câm mồm." Chu Dần Khôn trên đài liên lạc cuối cùng cũng lên tiếng: "Kiểm tra khu vực phòng điều khiển trung tâm."
"Đã tìm thấy." Tra Sai nói rất nhanh: "Ở căn phòng cuối cùng, hệ thống giám sát đã được khôi phục, Ba Thái đã bắt giữ cô ấy làm con tin, hai người họ đang ở giữa phòng. Chúng em sẽ cố gắng cho nổ tung cánh cửa."
"Không." Chu Dần Khôn nói: "Con bé đã ở bên trong đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528399/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.