Sáng sớm hôm sau, Hạ Hạ bị đánh thức bởi những tiếng động ồn.
Cô không nhớ được mình đã ngủ khi nào, chỉ là suốt đêm cô cuộn tròn trong chăn với tư thế cực kỳ khó chịu, lúc này toàn thân đều đau nhức.
Cô nhìn đồng hồ, đã hơn sáu giờ sáng, vốn cũng không nên ồn ào như vậy. Cô trèo xuống giường, chân trần đi tới mở cửa, nghe thấy những tiếng ồn ào phát ra từ cửa hàng của ông nội, cô nhìn qua, còn mơ hồ có thể thấy bên trong có rất nhiều người.
"Hạ Hạ."
Một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến, Tát Mã mặc váy đen, nhìn thấy con gái mình đi chân trần đứng trên mặt đất, quần áo và cánh tay đều bẩn thỉu, bà không khỏi giật mình: "Hạ Hạ, chuyện gì thế này? Làm sao lại để cả người thành như vậy?"
Hạ Hạ cúi đầu nhìn, nhìn xong mới giật mình nhớ tới chuyện tối qua, cảm giác giống như vừa gặp qua cơn ác mộng, vừa kỳ quái vừa đáng sợ.
"Không... không sao đâu mẹ, tối qua con đi vệ sinh bị ngã."
Tát Mã có chút kinh ngạc, Hạ Hạ rất thích sạch sẽ, sẽ không để bản thân còn bẩn thỉu như vậy mà trèo lên giường ngủ. Nhưng bây giờ không phải là lúc hỏi những vấn đề này, khi Hạ Hạ quay đầu nhìn về phía cửa hàng của Tái Bồng, Tát Mã mím môi, sờ đầu con gái mình.
Hạ Hạ quay người lại.
"Bé ngoan, chúng ta đi tắm rửa thay quần áo trước đi."
Tát Mã vừa nói vừa bi thương đưa chiếc váy trắng cho Hạ Hạ.
Hạ Hạ nhìn chiếc váy trắng trong tay, rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528492/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.