Tuy rằng trong lòng cô uất ức không thôi, nhưng mấy năm nay cô uất ức nhiều lắm, cho nên vẫn còn chịu đựng được.
Lâm Vân thấy Vương Tuyết kéo mình mới không nói nữa, nếu không phải Vương Tuyết kéo anh đi, anh còn muốn tát cho người đàn bà kia hai cái.
Nhưng bà ta cũng không dừng lại:
“Vương Tuyết, cô bằng tuổi đứa con gái Linh Linh nhà tôi, nhưng
cô quá kém so với nó, Linh Linh nhà tôi còn lên được chức quản lí, cô xem cô biến thành cải gì vậy?” Người đàn bà trung niên châm chọc nói.
Lời của bà ta hiển nhiên là nói để khoe khoang với Vương Tuyết, khoe khoang con gái mình, cũng hạ thấp và trào phúng Vương Tuyết.
“Thím Lý, tôi còn có việc, vào nhà trước.”
Vương Tuyết cắn răng nói câu đó xong, bèn lấy chìa khóa cửa ra, Vương Tuyết không muốn dây
dưa với bà ta nữa.
Lúc này nơi cửa phòng của người phụ nữ kia, có một bóng dáng xuất hiện.
Lâm Vân nhìn kĩ, là một người con gái trẻ tuổi trang điểm đậm, chân mang giày cao gót, cũng có vài phần xinh đẹp.
“Con gái, chuẩn bị đi làm sao?” Người đàn bà kia nói với cô gái nọ.
Hiển nhiên, cô gái trẻ tuổi đi ra từ trong phòng này chính là con gái của người đàn bà trung niên, hẳn
là Linh Linh mà bà ta nhắc đến.
Cô gái trẻ tuổi nhìn thấy Vương Tuyết và Lâm Vân, sửng sốt một chút, lập tức cười nói: “ò, Vương Tuyết đưa bạn trai về rồi?”
“Không phải bạn trai, mẹ thấy giống khách làng chơi hơn.” Người phụ nữ trung niên trào phúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-than-hao/355442/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.