Sấm sét giữa trời quang, Đại, Thiền, Vu!
Trần Tinh lục lọi danh xưng này trong ký ức, nhớ lại rất nhiều chuyện bị cậu lãng quên khi còn sống tại Tấn Dương vào chín năm trước. Phụ thân từng đề cập rằng, danh xưng Đại Thiền Vu trước hết bắt nguồn từ người Hung Nô, là quân chủ của các bộ lạc người Hồ. Nhưng từ khi Lưu Uyên dẫn người Hung Nô nhập quan, lập quốc đặt tên là Hán Triệu, Đại Thiền Vu liền trở thành chức suông để lung lạc người Hồ ở tái ngoại, chỉ có chức vị, không có thực quyền.
Trải qua mấy chục năm, Hán Triệu sụp đổ, hoàng tộc Lưu thị của người Hung Nô diệt chủng, người Hán — Nhiễm Mẫn dựng Ngụy quốc, trao chức Đại Thiền Vu cho nhi tử của mình để quản lý chư Hồ. Sau đó Nhiễm Ngụy bại vong, chư Hồ phương Bắc không tài nào chịu nổi sự công phạt dành cho người Hồ nhập quan, bèn uống máu ăn thề ở Sắc Lặc Xuyên, lập ra minh ước gọi là "Sắc Lặc Cổ Minh", đề ra một Đại Thiền Vu, chính là gia tộc Thuật Luật của người Thiết Lặc.
Kể từ đó, Đại Thiền Vu lập tức trở thành tù trưởng trên danh nghĩa của người Hồ, đương nhiên cũng thống soái Ngũ Hồ. Các tộc triều đình Trung Nguyên tiếp tục tới lượt ta lên sân khấu, long ỷ thay nhau ngồi, song vẫn không thể xem thường ảnh hưởng của chức Đại Thiền Vu ở trong lẫn ngoài trường thành.
Trong số các người Hồ, ngoài Chi, Yết, Khương, Tiên Ti, Hung Nô, tái ngoại có không ít du mục, các tộc vẫn lấy tộc trưởng dẫn đầu, phụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-hai-phu-sinh-luc/2447895/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.